23.4.10

Me Style

I've been in love with fashion for a long while. Thus, I keep doing some self stylish and a series of mirror fashion and post it on my Flickr. Ashamed, not many photographer intersted in fashion as they mostly boy :(

So today I present you a Becky fashion show


1st concept: This is simple suite, plain shirt and a complex beaded-a-lot-jean. So the rule is similar for any suite you'd like to put on, plain vs complex, dark vs white, floral vs solid , blah blah



2nd: Multicolor nail. It's ridiculous and it's fun. Sometime you would like to have one spotlight in the total outfit to imply a total rule-breaker inside



Overall, a look is just inspiring. A girl seem so attractive when she know how to make herself special. Do a mark of you in the colour, the favourite shirt. Constantly do short is a fine way of styling last summer. 1st option, because a short and whatever above doesn't matter cause you already sexy. 2nd option, because the simplicity of a short hightlight your top complexity the best. Anyway, I 'm living in a country where dady have the control over girl's dressing right :(



hihi, buồn thì viết

Thich viết lên giấy cơ. Nhưng chữ xấu lắm. Và còn muốn có người đọc, chứ không muốn cất mãi 1 tâm hồn trong ngăn kéo. Dù tâm hồn ấy có nhiều sứt sẹo. Dù có thể chỉ là 1 cơn gió trên cuộc đời bận rộn.

Mùa hè đến là em khổ nhất. Trái tim cứ nhìn thấy nắng bên cửa sổ là lại đẩy cả con người như muốn bay đi, đôi chân cuồng lên muốn chạy, đôi mắt lấp lánh hy vọng được nhìn thấy thế giới. ..

Nếu nói em muốn bay ư, bay đi thì dễ quá. Nhỉ. Muốn đến đâu cứ đến , thích nhỉ. Em muốn tự do như thế. Nhưng thế giới ngoài kia có như em mơ, có như những trang sách em đọc, có luôn nhân văn , và có luôn tươi mới. Em sợ cũng phải thôi, em ạ. Sợ hãi khiến cho em cẩn trọng hơn.

Ngày qua đi em cứ sống vô tư, nhẹ nhàng như thế. Sống như cơn gió mà quên đi, sâu trong em còn nhiều vết thương , đau lắm. Ngột ngạt trong em còn nhiều ước mơ. Cồn cào lắm.

Để rồi em cứ khóc đi, khóc mãi , rồi cũng thôi. Và ngày mai em lại mỉm cười.

Uh đấy , em vẫn cứ là em thôi, dù cho cả thế giới có sụp xuống chân em, dù cho ngoài kia có những con người cứ vô tình, bạc bẽo, độc ác và ích kỷ thì họ cũng chẳng chạm được tới em. Em biết em sẽ sống ổn thôi .

Và yếu ớt cũng là một tội. Em biết thế nào là dũng cảm. Em không ghê sợ ma quỷ hay cái chết bằng ghê sợ cái lạnh lẽo trong 1 con người, nhưng em biết và em biết. Em sẽ đứng dậy khi em cần phải làm thôi. Bởi vì em luôn cao ngạo như thế, và những con người kia thì cũng chỉ là 1 tâm hồn méo mó tội nghiệp.

Tuổi thơ đẹp nhỉ, em chưa gì đã nhớ nó rồi.

9.7.09

Nhím thanh lịch

















Tôi đã nghĩ rằng mình đang đọc một cuốn sách chỉ vì cái tên. Nhưng dường như cái tên ấy đã hoàn thành tốt nhiệm vụ của mình, kéo người đọc dến với một cuốn sách tuyệt vời

Bạn sẽ thấy rằng mình đang bắt đầu đọc những dòng nhật ký của một bà già 54 tuổi và một con nhóc 12. Có gì thú vị chứ? bạn thấy mình đang chìm trong một mớ suy tư của những con người khó tính cô độc và kì quặc.

Nhưng ẩn giấu bên trong mỗi trang sách , họ dần bộc lộ tâm hồn minh, lòng nhân hậu, sự tinh tế, hiểu biết và cả những nỗi đau không yên ả. Câu chuyện trở nên thú vị hơn hết khi một người đàn ông bước vào , đem đến những xáo trộn và cả sự tưoi vui. Nhờ sự xuất hiện của một con người tinh tế, đã tìm ra vẻ thanh lịch trong con nhím xù xì. .Dường như vẻ đẹp của học bộc lộ hơn bao giờ hết.

Cái kết nhấn mạnh vẻ đẹp của sự "đang chết", như nụ hoa kia bất chợt rơi xuống, như người phụ nữ chết khi đang hướg tới một sự đổi thay. Một câu chuyện bằng lặng, rồi tia sáng chiếu vào những trang cuối cùng, và rồi kết thúc bởi nỗi buồn đau mất mát.

Những giây phút nhỏ mà đẹp của sự vận động, đáng có đc sự quan tâm đúng mức